Sương Anh

BĂN KHOĂN


 Vu vơ
tay lướt phím ngà
Thành vần nhung nhớ
người xa chưa về
Hết rồi cái thuở đam mê ?
Hay người chẳng nhớ đường về Paris

 

Gió lay
gọi giấc xuân thì
Lá đơm chồi nụ
xanh rì cội mai
Hạt mưa xuân lất phất bay
Ngọt ngào êm dịu ngất ngây tim hồng

 

Nhưng...
tình đâu?
cũng bằng không!
Cắn môi se sắt
tim lòng gợn đau
Băn khoăn...tình đã...
không đâu!!!
Chỉ là một thoáng...chờ lâu _ thôi mà.
Sương Anh

Được bạn: vdn 24.1.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "BĂN KHOĂN"